Bạn tôi vốn rất chân thành,
Đúng, sai, sướng, khổ chẳng giành thiệt, hơn .
Công danh, tiền bạc, oán hờn,
Dù ai đưa đẩy, tranh hơn mặc lòng .
Thế mà một buổi trời đông,
Bạn tôi đi mãi rồi không trở về .
Đời sao cay đắng, nhiêu khê,
Trời sao phụ bạc, nặng nề trời ơi !
Ngẹn ngào, chua chát lòng tôi,
Từ nay mất thật bạn rồi phải không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét