Chạnh lòng đọc khổ thơ : " ĐÔNG "
Thương Thầy chiều xuống mà không bạn đời.
Bàn đơn, ghế chiếc Thầy ơi !
Thơ buồn, rượu tỉnh, Thầy tôi một mình .
Biết bao thế hệ học sinh,
Ơn Thầy còn nặng nghĩa tình năm xưa .
Mong sao chia sẻ bây giờ ,
Để Thầy viết những vần thơ không buồn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét