Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

NGƯỜI VÀ CẢNH

( Gởi em NGUYỄN MINH HƯƠNG )

Ngắm biển trăng lên, tình thơ mộng
Nha Trang như thiếu nữ đương thì
Có em ở đó hồn nhiên sống
Nghĩa cử thanh cao, Nết dịu dàng.
Em như tia nắng trên phố biển
Sưởi ấm lòng du khách TRI ÂN
Gọi em trong một chiều Đông giá
Tuổi lục tuần mà ngỡ trai tân
Em có biết Ai vẫn đợi chờ
Những vần thơ mới với mộng mơ
Thương nhau có lúc như ngẹn lại !
Chia sẻ buồn vui đến thẫn thờ !
Sao tình không đến từ thuở nọ
Để thời gian lặng lẽ trôi đi
Gặp em lúc bể đời đã cạn
Biết nói cùng em được những gì ?
Gởi trăng gởi gió niềm kiêu hãnh
Tới đứa em xa : giỏi, ngoan, hiền
Nha Trang đẹp quá em ở đó
Cảnh – Người hòa hợp mối nhân duyên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét